Đang tải...

Tập Luyện [8 Mánh Khóe] 4. Chủ nợ và con nợ

Thảo luận trong 'Mô hình diễn biến cảm xúc - Lý thuyết và thực hành' bắt đầu bởi GhostPA, 2/6/17.

  1. GhostPA

    GhostPA

    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    198
    Điểm thành tích:
    33
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    HCM
    Nghe có vẻ ghê ghê nhỉ?
    Khác với các mánh trước, không phải đối tượng nào cũng bị mánh này đánh trúng. Cuộc đời đẻ ra cả tá những thằng con trai thích đội gái lên đầu nên nhiều cô ả, chỉ cần may mắn xinh đẹp một chút, có điều kiện một chút là chả xem ai ra gì, mặc định người khác phải phục vụ mình, cũng mặt dày tới mức nợ người khác rất nhiều nhưng lại chẳng bao giờ chịu trả. {beat_plaster}
    Sự thật là về sau này, em ghét nhất là loại con gái mặt dày thích hưởng thụ, tiện thể ghét luôn những thằng làm đéo ra tiền mà lúc nào cũng sĩ gái, đi đâu cũng khao cả nhóm, giúp gái cái này cái kia hoàn toàn không một chút đòi hỏi.
    Chủ nợ và Con nợ chính là: Đừng bao giờ làm cái gì miễn phí (như em viết cái này cũng là chuyện vớ vẩn nè {brick}), mọi thứ đều phải có cái giá của nó, dù là rẻ hay đắt thì nhất định cũng phải trả giá. Tất nhiên, trong topic này em chỉ đề cập điều này gói gọn trong nội dung giao tiếp thôi!{baffle}
    Hiệu quả của mánh khóe này tất nhiên là không lường được. Nguyên nhân thì em đã nói ở trên rồi đấy {amazed}
    Ngược lại, nếu như gặp được mẫu con gái bình thường (nghĩa là biết nhục {baffle}), mánh khóe này cực kỳ hiệu quả: Bất cứ khi nào có điều kiện, hãy buộc cô ả phải nhớ ơn các thím. Mà đã nhớ ơn, tất nhiên sẽ phải đền đáp mới đúng lẽ luân thường. Cách đền đáp thì đơn giản thôi! Một chầu kem, cái kẹo bông, hoặc thân thiết hơn thì tình bằng đơn vị... chục cái hôn. Nói chung không thể làm miễn phí {bye}
    Cái hay của mánh này nằm ở chỗ:
    - Thứ nhất, vì ả nợ mình, ả sẽ buộc phải nhớ đến mình nhiều hơn (để trả nợ)
    - Thứ 2, có nợ, thì nhất định phải gặp mà trả rồi. {after_boom}
    - Thứ ba, các thím cũng khẳng định được rằng ả không có gì đặc biệt, và các thím thì không phải loại người lai oshin, thích thì bảo làm, không biết phản ứng.
    Vậy làm thế nào để trở thành chủ nợ?
    Ví dụ dễ gặp, cũng là dễ triển khai nhất là khi gái nhờ vả mình điều gì đó.

    Ngày xưa có lần em tán 1 cô bé con 1 ông làm một chức khá to ở một huyện biên giới, lần đó ả nhờ em giảng giúp mấy câu về Marx - Lenin (học giỏi cái này cũng là tuyệt vời các thím ạ! Gái hỏi suốt ), em đáp thế này:
    - Hmm! Đúng là hồi đó anh có được 10 điểm cả 3 môn (Triết học Marx-Lenin, Kinh tế chính trị, CNXHKH), nhưng mà lâu rồi, đầu óc hơi gỉ sét một tí, cổ họng lại khát, nên hơi khó giảng một chút.
    - Vậy anh uống nước đi rồi giảng {beat_plaster}
    - Cổ họng anh lạ lắm em! Phải uống trà sữa mới hết khát. Với lại nếu mà uống trà sữa thì anh có khi nhớ được nhiều kiến thức hơn {baffle}
    - Nói cho cùng cũng chỉ là đòi khao chứ gì? Được! Thứ 7 này em mời


    Một cách khác khác, chủ động hơn, không cần phải đợi gái có việc nhờ vả mới kích hoạt được là, các thím chọc ghẹo em nó, dụ cho em nó chọc lại mình rồi "giả bộ tổn thương" {angry}Nhớ chính xác là phải cho ả biết mình giả bộ nhé

    Tán gái 10k sub có 1 ví dụ về giả bộ tổn thương:

    Nhưng đây là lúc đã thành người yêu rồi! Chứ nếu đang trong quá trình tán tỉnh thì cầu "Chết rồi! Lửa giận lên ngùn ngụt rồi! Kiếm cho anh xô nước coi" phải đổi lại thành một câu khác khiến ả thành con nợ của mình, ví dụ như:

    - Hừ! Tại em mà anh tổn thương sâu sắc rồi! Còn không đền bù cho anh!

    Sau đó ả sẽ câu kéo câu chuyện ra vài ý với nội dung chọc ghẹo nữa, nhưng các thím cứ thoải mái, giả vờ đóng kịch các kiểu, nương theo câu chuyện, cuối cùng, ả nợ mình 1 chầu vẫn là nợ 1 chầu.

    Mánh khóe này nhiều khi cũng được mở rộng để thành 1 trò đùa, không nhất định cứ phải có nợ là trả. Ví dụ:

    Có lần, em cũng dùng mánh khóe này theo một cách rất nhảm nhí. Đó là lúc em chở một cô bé khá thân đi chơi qua 1 đoạn khá là nhiều ổ gà
    - Em ngồi cẩn thận, không được thì ôm anh cho khỏi giằng {bad_smelly}
    - Ai thèm ôm anh {brick}
    Rồi giằng thật. Ả ôm một cáo rồi bỏ ra thật nhanh.
    - Đó! Đã nói không nghe! Giờ lủng 2 lỗ trên lưng anh rồi kìa! Đền bù đê {brick}

    Tất nhiên nó cũng là một mánh để chọc ghẹo cho vui, không nhất định phải đền đáp.

    Nhưng mánh khóe này thực ra cũng khá khó dùng.

    Cái khó thứ nhất, làm thế nào để buộc các cô gái phải đồng ý rằng ả ta mắc nợ mình nhưng lại không khiến họ khó chịu.
    Cái khó thứ hai là, một khi đã đồng ý rồi thì làm sao tạo điều kiện cho ả trả nợ. Nếu "bỏ lơ", ả bị quên thì mánh khóe thất bại ngay từ căn cơ, còn nếu nhắc quá nhiều sẽ thành ra là người so đo tính toán, không phóng khoáng, và vi phạm nguyên tắc về tầm quan trọng. Vì thế, nếu sử dụng mánh khóe này, hãy nhớ là biết cách nhắc lại về món nợ trong những tình huống vô tình (đầy hữu ý) khi trò chuyện với gái. Ví dụ như trường hợp hồi em còn học đại học và cô bé cùng lớp:

    (Đang nói về chuyện... học buổi chiều)
    - Mà công nhận, mấy bữa nay học, nóng éo chịu được!
    - Tụi con trai tụi ông còn đỡ, chớ con gái tùm lum đồ, còn khó chịu ác! Đang học mà chỉ muốn đi tắm.
    - Thế giờ đi tắm luôn đi! Cần gì muốn cho mệt vậy {baffle}
    - Trật tự! Cho viên gạch giờ đồ dê xồm {brick}
    - Mà hỏi thật nè! Bữa giờ bà chọc ghẹo gì ông trời mà ổng nóng dữ vậy?
    - Tui có làm gì đâu! Tui bận lắm bộ!
    - Bận gì? Lười chảy thây.
    - Thì bận... đẹp :v
    - Cút! Nói chuyện với bà khát nước vãi! Ê! Mà nói mới nhớ! Còn nợ tui chầu chè!

    Đại để thế! Tất nhiên là khi nói chuyện với bạn thân thì nó hơi thiếu lịch sự ở nhiều chi tiết, nhưng về cơ bản thì nói chuyện với gái cũng kiểu như vậy.
     
    Đang tải...

Chia sẻ trang này