Đang tải...

Chia Sẻ Ai chủ động SEX và vì sao chuyện này quan trọng đến vậy ?

Thảo luận trong 'Mô hình diễn biến cảm xúc - Lý thuyết và thực hành' bắt đầu bởi NPC, 3/2/20.

  1. NPC

    NPC

    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    63
    Điểm thành tích:
    18
    Giới tính:
    Nam
    Chuyện này có vẻ là một thứ nhỏ nhặt để người ta giận dỗi nhau - có khác gì đâu chuyện ai nên đi trước mở cửa, hay nếu có một hộp bánh mới thì ai mở trước vậy. Thế mà, nhìn từ những nỗi đau thương mà nó thường gây ra, thực sự vấn đề này rất quan trọng. Nó là căn nguyên của nhiều vụ cắm sừng, là chất xúc tác bùng nổ những cuộc cãi vã đầy dữ dội và cay đắng, cả tương lai của con trẻ cũng được định đoạt bởi nó - và các cặp vợ chồng thường phải đi trị liệu tâm lý hoặc ra toà án vì nó.

    Trọng tâm của mâu thuẫn lại nằm ở một mớ dây dưa cực kỳ phức tạp. Vào tối khuya muộn, trong bóng tối, bàn tay của một người nọ di chuyển để chạm vào cơ thể của người kia, ra hiệu mong muốn dạo đầu tình dục hoặc đơn giản là một cái ôm - và không có tín hiệu trả lời. Cử chỉ này cuối cùng trở nên nặng nề hơn nhiều so với tưởng tượng bởi nó chẳng liên quan mấy đến việc ham muốn làm tình nữa; nó là về việc nhận ra liệu mình còn được mong muốn nữa không.

    Liệu việc sẵn lòng khởi xướng tình dục có giống như phép thử quỳ tím? Liệu ai đó có được trân trọng trong mối quan hệ nữa hay không - và từ đó, liệu một cặp có còn nên bên nhau nữa hay không. Khi một người chẳng bao giờ chủ động bắt đầu, hoặc chỉ đáp lại những mơn trớn một cách nửa vời, tương đương cho tuyên bố rằng họ đang không thể yêu người họ đang ở cùng.

    Trên thực tế, việc thiếu sự chủ động có nhiều ý nghĩa. Có thể là, tại lúc này, chỉ đơn giản là một dấu hiệu kiệt sức sau một ngày dài chăm sóc gia đình hoặc công việc bù đầu. Đôi khi một bàn tay không được chạm vào chỉ là một bàn tay chưa được chạm mà thôi.

    Vấn đề thực sự trong bóng tối mơ hồ của phòng ngủ không phải là thiếu sự hồi đáp, mà đó là cách mà sự mơ hồ đang được diễn giải, cách mà các giả định được hình thành mà không cần thảo luận - là hành vi kết án phạm tội nghiêm trọng khi còn chưa được ra toà.

    Sâu xa hơn là vấn đề nhức nhối còn tồn tại: Cảm giác xấu hổ. Những đụng chạm không được hồi đáp lại càng trở nên nhạy cảm khi tiếp xúc với sự ngờ vực bản thân (và cả tự thù-ghét-bản-thân) cao độ ở phía người đã dám trượt bàn tay ta ra khỏi người họ.

    Những gì vốn chỉ là vô tình hoặc chỉ là do tạm thời thiếu hút nhiệt huyết sẽ bị nhìn nhận trở thành - một cách âm thầm và tự động - là bằng chứng của một điều gì đó thảm khốc hơn nhiều: bằng chứng cho rằng người kia thấy người này thật ghê tởm.

    Lý tưởng nhất là, nếu tất cả chúng ta đều yêu bản thân mình đầy đủ, chúng ta sẽ biết rõ hơn phải làm gì khi lần mò đôi tay mà chẳng được đón nhận trở lại: chúng ta sẽ giải quyết vấn đề thông qua trò chuyện nhẹ nhàng và cố gắng xác định vấn đề lúc này là gì.

    Nếu bằng chứng chỉ rõ sự thiếu quan tâm hoặc tình cảm, chúng ta sẽ rời đi. Rốt cuộc, chẳng có gì sai khi ngừng việc chia sẻ chốn ngủ với ai đó không thể hiện cảm xúc hoặc sinh lý. Hẳn là có gì đó sai sai, hoặc ít nhất là đáng buồn nếu tiếp tục ở lại trong trường hợp đó.

    Nhưng rời đi không phải là phương án khả thi khi chúng ta cảm thấy quá xấu hổ. Đối tác không hồi đáp của chúng ta chỉ củng cố thêm những niềm tin sẵn có về việc mình không thể được chấp nhận, khiến chúng ta cay đắng, câm lặng và mong manh. Trong quá khứ ta đã không biết cách coi trọng bản thân khiến giờ đây vô cùng khó khăn để than phiền đúng cách khi bị đối xử tệ bạc - Và chưa kể việc đi tìm kiếm những tình nhân ấm áp hơn ở một nơi nào đó.

    Khi là một người đang yêu mà tự-ghét-bản-thân-mình, chúng ta không thể nói ra với sự bình tĩnh cần thiết và tinh thần kiên nhẫn, rằng chúng ta đang cảm thấy mình bị từ chối, cần phải được thấu hiểu và cũng đang tìm kiếm sự thay đổi.

    Chúng ta hoặc sẽ chẳng nói gì cả và có thể đi cắm sừng - hoặc sẽ bùng nổ thành một cơn thịnh nộ cuốn trôi cả những lời ta muốn nói. Chúng ta cũng chẳng thể có can đảm để xem xét các dấu hiệu và khéo léo chèo lái mối quan hệ nữa.

    Vậy là trong sự căng thẳng xoay quanh những cái nắm tay không được hồi đáp, chúng ta phát hiện một vấn đề phổ quát hơn trong tình yêu: Những khó khăn sinh ra khi chúng ta mất khả năng yêu cầu những gì mình muốn trong một mối quan hệ, khi chúng ta chịu đựng cảm giác mình không xứng đáng nhận được sự hài lòng. Khi không thể xử lý nổi những nỗi thất vọng hoặc được quan tâm những vết thương trong lòng.

    Đừng bỏ rơi bàn tay không được hồi đáp quá lâu trong bóng tối. Hãy bật đèn lên nào, giãi bày những nỗi đau và xem xét những nước đi cho cả hai, và đừng để nỗi xấu hổ chen vào nữa./.
     
    Hi.Quyên thích bài này.
    Đang tải...

Chia sẻ trang này