Khi còn ở Việt Nam, mọi thứ hoàn toàn khác so với cuộc sống hiện giờ của mình. Sống trong nhà được ba mẹ nuôi. Cần ăn thì có cái để ăn. Cần đồ chơi là có đồ chơi. Mình còn nhớ hồi nhỏ mình thèm ăn hủ tiếu vào ban đêm thế là ba mình phải đội mưa chạy mua cho mình. Có lúc mình cãi nhau với ba mẹ mình vì can thiệp vào chuyện tình cảm của mình. Bây giờ nghĩ lại thì mình quá bướng bỉnh, cứng đầu và trẻ trâu. Rồi mình cũng lớn lên cũng đi du học sang Mỹ. Mặc dù học bổng của mình cũng bớt phần nào tiền cho ba mẹ mình, ba mẹ mình cũng phải còng lưng lên vì mình còn có người chị đang học cao học. Ba mình thì đi dạy 12 tiếng 1 ngày còn mẹ mình thì làm công ty tới khuya mới về. Công sức của cha mẹ quả thật mình chưa thấu hiểu cho đến khi mình kiếm công việc bán thời gian nơi. Mình làm nhiều công việc khác nhau. Có lúc mình làm trợ giảng. Có lúc mình làm gia sư.Và cũng có lúc mình làm nhân viên trong viện bảo tàng. Mặc dù công việc có tính chất khác nhau nhưng nó đều mang 1 ý nghĩa chung: phải là cực khổ để kiếm từng đồng tiền. Thế là mình hiểu ra được kiếm 1 đồng tiền trung thực khó biết chừng nào. Mà ba mẹ mình đã làm vậy hơn mấy chục năm để nuôi chị em tụi mình. Thế là mình quyết định từ đó không muốn ba mẹ gửi thêm 1 đồng nào qua cho mình tiêu xài hết. Chỉ việc nghĩ tới ba mẹ phải đóng tiền học là mình cũng thấy thất vọng về bản thân. Bây giờ mình mới ngộ ra cuộc sống tự lập khó khăn biết chừng nào. Tự do hơn cũng đồng nghĩa với hàng trăm trách nhiệm đè nặng lên vai mình. Và kiếm tiền cho chi tiêu hằng ngày là trách nhiệm cực kì nặng nề. Nhưng khó chừng nào thì mình cũng càng quyết tâm không để ba mẹ mình phải chịu trách nhiệm cho việc chi tiêu của mình. Mình phải là người gánh vác trách nhiệm đó. Công việc ngoài giờ đã cho mình nhiều kinh nghiệm quý báu. Ngoài kỹ năng chuyên môn, mình còn biết quý giá trị đồng tiền và thể hiện được sự trưởng thành của mình khi mình đã tự ý thức được chuyện kiếm tiền cho chi tiêu hằng ngày, không cần phải dựa vào ba mẹ nửa và đây cũng là để đỡ gánh nặng cho ba mẹ mình. Mình đã biết thương ba mẹ nhiều hơn. Mình thấy có nhiều bạn nhất là vào độ tuổi 14-20 hay than phiền về việc ba mẹ hay can thiệp vào cuộc sống độc lập của mình và không tôn trọng ý mình. Thứ nhất, nếu các bạn vẫn còn ngửa tay xin tiền ba mẹ thì việc chịu sự quản lý của ba mẹ là điều không quá khó hiểu lắm đâu. Nếu các bạn muốn ba mẹ tôn trọng quan điểm của bạn, điều đó cũng không sao. Hãy làm gì đó để ba mẹ bạn thấy được sự chững chạc và trưởng thành của các bạn. Hãy cư xử như một người lớn. Kiếm một công việc ngoài giờ là biểu hiện cụ thể. Mặc dù công việc ngoài giờ không giúp bạn hoàn toàn độc lập vì bạn vẫn chưa có bằng cấp gì, nhưng nó vẫn chứng tỏ được bạn đã biết tự lập không ỷ lại vào ba mẹ nữa. Từ đó sự tôn trọng của ba mẹ dành cho bạn sẽ ngày càng tăng lên. Chứ chỉ đứng và cãi lại ba mẹ thì chỉ chứng tỏ mình là đứa con hỗn hào và còn con nít. Điều đó chả giúp gì cho bạn được hết. Được ba mẹ yêu thương là điều dễ dàng vì ba mẹ nào lại không yêu thương con. Nhưng muốn ba mẹ tôn trọng mình là đều cực kì khó vì ba mẹ thường hay có quan niệm rằng dù con cái mình có bao nhiêu tuổi thì vẫn là con của mình. Điều đó có nghĩa là ba mẹ vẫn không bao giờ hết lo cho mình. Các bạn hãy ra ngoài kiếm một công việc bán thời gian, bất kể việc gì miễn là hợp pháp. Các bạn vừa có thể đỡ đần cha mẹ vừa tạo niềm tin nơi ba mẹ bạn và cũng vừa giúp chính cuộc sống của bạn. Sớm hay muộn và muốn hay không thì các bạn sẽ phải sống độc lập. Hãy trang bị cho mình những trải nghiệm về công việc và hiểu biết về giá trị đồng tiền. Đây là nền tảng và cũng là những thứ quan trọng nhất cho cuộc sống riêng của bạn. Sau này, bạn sẽ có một gia đình riêng. Đây gọi là giai đoạn "bánh mì kẹp thịt". Các bạn sẽ phải vừa chăm sóc gia đình của riêng mình vừa chăm sóc ba mẹ già yếu của mình, những người đã từng nuôi bạn không đếm ngày đêm cho đến ngày bạn trưởng thành. P/s: Đây là những dòng suy nghĩ của mình về cuộc sống độc lập. Muốn được tôn trọng như người lớn, các bạn phải hành xử như người lớn trước. Hãy ra ngoài lăn lộn với cuốc sống, kiếm 1 công việc nào đó làm. Các bạn sẽ có được những kinh nghiệm quý báu và từ đó hiểu rõ hơn sống độc lập là gì và tình cảm ba mẹ dành cho bạn lớn lao ra sao.
Mình thực sự đồng cảm với chủ thớt, đây chính là diễn biễn tâm lý của mỗi cá nhân khi trưởng thành! cần trải qua mới thực sự hiểu được nó đúng đến độ nào