Hôm nay tôi khóc . Phải , tôi đã khóc , 1 thằng đàn ông , một thứ mà xã hội và những người xung quanh tôi qui định cho tôi : " đàn ông không thể khóc " Tôi còn nhớ lúc tôi khoảng những năm đầu 20 , tôi là 1 thằng nhóc với cái tính khí hơi "điên khùng" , 1 thằng trẻ trâu đúng nghĩa . Tôi thường hòa nhập với lũ bạn cùng thời để chọc ghẹo mọi người , kể cả với những cô gái tôi thích . Tôi đùa cợt có thể gọi là rất vô duyên , trẻ trâu . Mọi cô gái mà tôi thích đều bị cái điên khùng của tôi bỡn cợt và làm tổn thương . Nhưng tôi nào biết , tôi chỉ nghĩ về bản thân mình , tự giấu bản thân sau những lời chọc ghẹo , chưa bao giờ tôi nói tôi thích họ , những cô gái tôi thực sự thích , vì chọc ghẹo họ dễ dàng hơn là việc nói cho họ biết điều đó . Nó giống như lột trần bản chất của tôi ra cho họ thấy . Tôi ngăn mình làm điều đó để tránh bản thân mình bị tổn thương . Và cũng vì thế tôi mất tận 4 năm để dằn dưa với một mối tình đơn phương . Cuộc tình mà tôi gọi là "Sai người , nhưng đúng thời điểm " . Cô ấy cũng có cảm tình với tôi , nhưng lúc đó cuộc sống cơm áo gạo tiền với áp lực đè nặng lên vai cô ấy khiến cô ấy bị cuốn xoáy theo . Tôi xuất hiện ở đó , tôi bên cạnh , như 1 chàng bạch mã hoàng tử , tôi ban cho cô công chúa nhỏ ấy một phép màu . Rồi cô bé lọ lem cũng thoát được ngôi nhà rách nát cùng mụ dì ghẻ . Cô bé lọ lem năm nào cũng đã trưởng thành . Nhưng còn tôi vẫn là thằng nhóc ảo tưởng mình là hoàng tử sẽ có một cuộc sống lãng mạn "mãi mãi về sau" cho đến khi sự thật của cuộc sống tát tôi một cú thật mạnh . Cô bé lọ lem ngày nào chỉ còn sự thương hại với tôi - thằng nhóc chưa lớn - người cô bé yêu là một người khác mà cô bé tìm kiếm cho đến tận bây giờ . Hơn 8 năm trôi qua , cô bé vẫn tìm kiếm người đó , nhưng chắc chắn người đó vẫn không phải tôi - thằng nhóc ngây thơ ngày nào . Đêm chứng kiến cô ấy đi theo một người khác suốt đêm , tôi - một mình - trong góc hẻm nơi căn nhà cô ấy sống - ảo tưởng về vật chất và con ngựa sáng bóng của mình sẽ khiến cô ấy yêu tôi - tôi không nhớ đã gọi bao nhiêu lần , 50- 100 ? 200 ? tất cả đều là cuộc gọi nhỡ ... Sự kiện đó cũng khiến bản thân tôi tự mình khép mình lại với ngay cả chính mình tôi giấu cảm xúc của mình vào trong tìm cách yêu bản thân mình hơn để cô ấy hối hận khi thấy tôi tốt hơn ngày xưa - và trả thù cô ấy ,... Và rồi tôi đọc được alpha art , một điều nực cười là một quyển sách dạy về cách làm đàn ông , chinh phục phụ nữ bạn muốn tại một nơi cực kì bát nháo của một lớp thanh niên có cùng chung 1 sở thích - troll và tâm sự với những người lạ mặt - vozforum . Tôi như bị cuốn vào từng câu chuyện , từng ví dụ , từng câu nói trong bản ebook của cuốn sách , tôi như thấy chính mình , vừa đọc vừa tự hình dung 1 tương lai đầy hứa hẹn , 1 tương lai mà ở đó tôi - thằng nhóc hoang tưởng - như tìm được một cuốn bí kiếp khiến cho bản thân mình không bao giờ bị tổn thương 1 lần nữa . Tôi đọc , tôi thực hành , tôi áp dụng từng thứ , từng từ mà alpha art chỉ dạy tôi , tôi tiếp cận thế giới của pickup artist , tiếp cận thế giới mà ở đó , phụ nữ là 1 "món quà" cho sự thành công của bạn . Tôi tiếp cận thứ mà ở đó - bạn là thủ lĩnh - bạn có thể làm bất cứ điều gì - chinh phục bất cứ ai bạn muốn . Rồi tôi tiếp cận được wing-man - chinhem - realman -.v.v. mọi thứ về việc chinh phục và tiếp cận phụ nữ .Tiếp cận được phong cách , các thủ thuật , các bí kiếp , câu nói mà tôi cho là cực kì ngầu lòi . Áp dụng cho hàng chục đến hàng trăm cô gái tôi gặp mặt . Cứ thế , tôi tự tin mình là 1 Alpha chuẩn mực , dù cho có 1 chút gì đó trong tôi thấy là mình chỉ "gần đúng" . Tôi tự huyễn hoặc mình với câu nói " giả vờ là nó cho đến khi bạn thành nó -fake it until you make it" . Tôi yêu điên cuồng , lên giường một cách điên cuồng với bất kì cô gái nào mà tôi từng gặp , tôi đến với họ , cho họ cảm giác tôi là 1 người hoàn hảo , khiến họ phải nhìn tôi và van xin tôi yêu họ , ngủ với họ . Tôi chìm đắm trong cái mà mình gọi là "đàn ông" suốt hơn 3 năm trời . Tôi nhớ rõ từng cô gái đã ngủ với tôi , và từng lời từ chối mà tôi cho là cực kì men chỉ khiến họ im lặng mà chấp nhận . Tôi cực kì dứt khoát trong việc chia tay 1 ai đó và trong việc 1 ai đó không thích tôi . Tôi thầm cảm ơn đã sinh "đúng thời" nơi mà tôi bắt được những bí kiếp quí giá ko gì thay thế được , nhưng tự bản thân tôi lúc nào cũng có 1 giọng nói thôi thúc :" có gì đó không đúng" một cái gì đó chống lại mọi hành động của tôi . Cứ thế cho đến khi tôi gặp được em ... Em là 1 cô gái bình thường , mọi thứ ở em nếu so sánh với những cô gái tôi quen đều không bằng . Ở em có 1 thứ gì đó cực kì ngây thơ , em rất mạnh mẽ trong quyết định của bản thân nhưng cũng rất yếu đuối trước nghịch cảnh . Tôi gặp được em trong một buổi sáng tại quán cafe quen thuộc của tôi . Tôi có thói quen ngồi một mình tận mấy tiếng chỉ để đọc một thứ gì đó hay ho về tâm lý , thứ mà tôi nghiên cứu suốt . Em với bạn em ngồi bàn khác tôi ,tôi quen bạn em nhưng không quen em , một cô gái lâu ngày không gặp , lần đầu tiên với tính khí "Alpha" tôi bắt em và bạn em phải đi từ bàn trong ra ngoài chỉ để ngồi với tôi , nếu không tôi cũng chẳng quan tâm . Em ngồi đó rụt rè , e thích tôi , tôi biết , nhưng tôi không nhìn vào mắt em , tôi tập trung câu chuyện của tôi với bạn em , em bấm đt mông lung , tôi chỉ trích em và sẽ bỏ đi nếu e tiếp tục làm thế , e tắt đt , tôi tự hào vì mình vẫn alpha như ngày nào . Ngày hôm đó , ấn tượng của tôi về em là một cô gái không được đẹp , lại còn lớn hơn tôi tận 3 tuổi , em mặc đồ không được thời trang , nụ cười của em cũng không đẹp hơn những cô gái tôi gặp . Rồi bạn em nói , em thích cái áo tôi mặc , tôi ngạc nhiên , cực kì ngạc nhiên với điều đó . Em tinh tế trong cách hành xử , và không sỗ sàng hay lộ rõ . Những ngày sau : tôi không biết là vô tình hay cố ý , em cứ thế xuất hiện vào đúng lúc tôi ngồi . Rồi em cũng biết được bạn bè xung quanh tôi . Em gửi cho tôi những món quà nhỏ , những món ăn vặt thông qua bạn tôi . Tôi khó chịu với hành động đó - tôi cảm thấy nó như hình ảnh của chính tôi lúc còn ngây thơ và hoang tưởng . Tôi kiêu em ngừng lại , tôi mua và tặng lại e những món khác vì nhữn thứ e mang lại đều bị lũ bạn tôi thanh lý . E bướng bỉnh nói rằng e mang cho bạn tôi , nhưng tôi và e đều biết rõ e làm vì ai . Rồi tôi quyết định - mà tôi cũng ko chắc là tôi đã ra quyết định , tôi cứ thế thuận theo bản tính "Alpha" của tôi , tôi đi với e , khiến e thèm khát tôi , lần đầu tiên tôi và em hôn nhau , e là người ôm lấy tôi và làm điều đó . Còn tôi chỉ giả vờ như mình không thực sự muốn . Tôi hôn e trong một quán bar , tôi còn nhớ rõ tôi đã nói với bạn tôi khi bạn tôi bảo tôi hôn em đi vì em cũng thích tôi : "_ Mài xem này , nghệ thuật là phải để nó tự tấn công mài " Rồi e cũng hôn tôi - tôi tự hào về điều đó - tôi thích cái nhìn trố mắt của thằng bạn tôi khi tôi tự mình xác nhận những đều tôi nói . Chuyện gì đến cũng đến , tôi ngủ với em . Giữa đêm tôi đưa em về nhà , dự định sẽ chia tay em sau đó , vì tôi không thực sự thích em và cũng vì tôi không muốn em khổ . Đêm đó , e bước xuống xe , trước khi tôi đi e với gọi tôi lại và nói một cách e thẹn và bẽn lẽng : " Vậy là anh với em như này gọi là gì " "Anh không biết - e ngốc quá " Rồi tôi bỏ đi , tôi không biết ý định của mình lúc đó là thế nào , e lớn tuổi hơn tôi , e có áp lực về gia đình và cưới xin nhiều hơn tôi , nếu yêu tôi , tôi chỉ khiến em đau khổ và mất thời gian . Nhưng những hành động của e như biết được ý định của tôi , e không ép tôi cho e danh phận nào cả , e không ép tôi gặp em , em rủ rê tôi qua bạn bè tôi , e cũng không chứng minh tôi và e đã ngủ với nhau qua những lần gặp mặt , tôi phiêu lưu , e vẫn ở đó . Khi tôi chán , tôi tìm em , rồi chúng tôi lại ngủ với nhau , chuyện cứ thế lặp đi lặp lại . Rồi tần xuất tôi và em đi với nhau tăng cao , có những ngày em đi với tôi từ sáng đến tối . Bạn bè nói em là người yêu tôi , nhưng tôi không đồng ý cũng không từ chối , tôi hơi khó chịu vì cứ bị gán ghép , vì "Alpha là không hứa hẹn đều gì" . Em vẫn ở đó , không đòi hỏi gì ở tôi . Rồi từ từ tôi không còn khó chịu khi mọi người nói tôi và em là 1 cặp , Những cuộc call video em gọi cho tôi hàng ngày tôi vẫn nghe . Tôi vẫn nghe những lời yêu thương e gửi cho tôi , nhưng tôi chỉ để đó và nói bóng gió về việc đó . Em cho tôi tự do , em nói nếu không muốn quen em , a có thể đi bất cứ lúc nào , tôi đồng ý với em về điều đó . Sinh nhật tôi và em cùng 1 ngày , em tặng tôi một cái đồng hồ đắt tiền mất nữa tháng lương của em, cùng với việc lặn lội mấy ngày chọn mẫu . Còn tôi - tôi chẳng làm gì cả - tôi biện minh việc mình đi với em là đã yêu thương em , không cần vật chất . Em không nói gì nhưng tôi biết em buồn . Cũng có những ngày em đi xa một mình . Tôi muốn đi với e nhưng không tài nào mở miệng được . Em cũng ko đề cập đến việc đi một mình hay rủ tôi đi chung . Em chỉ báo tôi biết - tôi nghe - tôi tự để chuyện đó qua đi , vì tôi biết - nếu tôi nói ra cũng đồng nghĩa với việc tôi thích em , nó không giống con người "alpha" mà tôi xây dựng từ đầu . Nếu tôi thể hiện , tôi có thể mất em , tôi sợ tôi sẽ lại tổn thương lần nữa .Rồi những lần đó , tôi để e lên xe một mình đến một nơi xa lạ . Hơn 1 năm quen nhau : tôi chưa từng nói yêu em . Tôi ở đây , em ở đó , em đã là 1 phần trong cuộc sống của tôi , bất chấp việc tôi và em nhưng 2 mảnh ghép riêng biệt . Dù gì thì cảm giác bên em cũng thật là yên bình . Rồi sóng gió ập đến , mẹ e trải qua cơn thập tử nhất sinh , em khóc rất nhiều , tôi vẫn bên cạnh em , rồi e cũng nhận ra gì đó . Em nói chia tay tôi ... Ngày e nói hết yêu tôi , và chia tay , tôi chỉ đơn giản là đồng ý , không cần suy nghĩ , không cần đắn đo . Vì tôi biết e và tôi khác biệt . Rồi 1 tuần vắng em , tôi không chịu nổi , từ lâu e đã là 1 phần trong tôi , mất e tôi như mất đi một phần bản chất của mình , không có gì , không còn gì chỉ đơn giản là trống rỗng ,tôi nhốt mình trong phòng , tôi bị trầm cảm . Rồi tôi tìm ra hướng đi cho mình ,như một con nghiện , tôi tìm về em , lần đầu tiên tôi nói tôi yêu em , tôi kể cho em nghe cảm xúc của tôi trong thời gian quen em . Tôi tự thành thật với chính mình và em . Tôi tự đối diện với sự tổn thương của chính mình . Mọi thứ mà tôi từng học - Alpha - WingMan -RealMan . Nó cứ thế sụp đổ ,đơn giản tôi chỉ cố trở thành người mà tôi không phải . Tôi tự đeo cái mác "đàn ông " " alpha" lên người , lao vào tình dục để tránh làm mình tự tổn thương . Nhưng rồi tôi cũng nhận ra . Hạnh phúc là khi ta thực sự bị tổn thương . Ta đối diện với nó chứ không trốn tránh nó . Ta có quyền buồn , có quyền đau khổ , nhưng đừng gục ngã . Ngay từ đầu , người em yêu là một hình bóng mờ ảo mà tôi dựng ra . Đó không phải tôi , và khi tôi thực sự là tôi , thì đó cũng là lúc tôi đã tự tổn thương em và cả chính mình , Vấn đề của tôi và em không phải là vì tôi hay em đã làm gì sai , mà ngay từ đầu tôi và em đã là điều gì đó sai cho nhau . Hôm nay, em nói e sẽ kết hôn với 1 người e vừa quen , tôi biết em nói thật , tôi tin em , và tôi cũng biết em cũng như tôi , cũng tự che giấu nỗi đau vào lòng một cách vô thức mà ngay cả em cũng không biết , em đi theo vết xe đổ của tôi , em nói em không còn yêu tôi , và em chắc chắn về quyết định của mình . Hôm nay - tôi đã khóc - điều mà tôi không bao giờ làm cũng đã từ rất lâu rồi ... Gửi đến những bạn đang và sẽ dự định đi trên con đường này : Các bạn có thể chinh phục nhưng các bạn cũng nên sẵn sàng đối diện . Tôi không bảo các bạn "phải là chính mình" nó rất kệch cỡm . Tôi chỉ muốn cho các bạn biết : Nếu trong hành động của bạn , bạn cảm thấy nó sai hay có gì đó bạn muốn che giấu . Thì đó không phải là bạn , dù cho từ ngữ trong đầu bạn có hoa mỹ đến đâu đi nữa . Tôi , bạn , và tất cả mọi người trên thế giới đều là con người , và con người thì phải bị tổn thương , buồn , đau khổ , nó là một cảm xúc đồng hành cùng bạn giúp bạn phát triển chứ không phải thứ để bạn né tránh . Tôi né tránh cảm xúc , không buồn không đau một thời gian dài , nhưng mọi thứ vẫn ở đó , nó luôn ở đó , từ từ ăn mòn bạn mà thôi .
"Đôi khi người ta có thích bạn hay không phụ thuộc vào mức độ ảo tưởng của bạn" Chúc mừng bạn chuẩn bị bước những bước đầu tiên vào con đường phát triển bản thân thật sự.
Người biết nhiều cuối cùng cũng chẳng biết cái quái gì . Bản thân các bạn đang có quan điểm khác với tôi lúc này . Và tôi cũng từng có quan điểm đó , tôi ko biết nó có giống y chang ko vì trải nghiệm của tôi là khác với bạn . Nhưng tôi nghĩ như này : Cẩn thận với thứ bạn đang cho là đúng đi . Comment của các bạn làm tôi bực và bắt tôi hướng sự bực tức về phía bạn ( bạn đầu tiên đấy) . Nhưng ko sao , tôi fuck vào cái comment đó . Dù gì thì đây là tự do của tôi , tôi thấy bạn khá ngu với cái não và cái tay của bạn . Ko cần tranh luận thêm .
Cảm ơn những chia sẻ của bạn về con đường phát triển, mình cũng đang đối diện với những nổi đau và cũng đang phân vân liệu mình có cần phải bước đi trên con đường đó hay ko.
OK, Người đến từ nội tâm. Rất cảm ơn bạn đã chia sẻ bằng tất cả tâm hôn và trái tim mình. Cũng như bạn, tôi nghiên cứu và thực hành wingman, alphaart từ hồi 2012, đến giờ là sắp sang năm thứ 7. Cái cảm xúc khi mất đi 1 người mà mình đã vun đắp, người mà yêu mình bằng cả trái tim, nó đau đớn, cô đơn, lạc lõng, thất vọng, chán đời. Mình hiểu, mình trải qua rất, rất nhiều. Chỉ có rượu 1 mình, ngồi suy nghĩ về cuộc đời, suy nghĩ về : "tại sao mình lại làm như thế" nó thật hay, nó thật giúp ích cho bản thân mình. Bật khóc khi mở 1 bài nhạc buồn, ân hận khi mình không thể lật ngược lại quá khứ để hành sử theo 1 cách khác. 30 tuổi, bật khóc ở quán rượu 1 mình. Cái cảm giác thật khốn nạn, khinh thường bản thân mình. Vì mình chỉ mãi là kẻ chạy trốn, ko dám đối mặt với sự thật rằng : cô ấy là duy nhất và là người yêu mình nhất. Không biết nói gì, người anh em, trong công cuộc hoàn thiện bản thân về sức khỏe, tâm hồn, sự nghiệp. Tôi chỉ khuyên bạn 1 câu: Duyên phận. Hãy thuận theo lẽ tự nhiên, hãy là chính bản thân mình, tôn trọng cảm xúc của mình. 5 đ cũng được, 6 đ cũng được, 7 đ càng tốt, nhưng quan trọng, phải hợp với mình về mọi thứ. Trân trọng !
Bạn đã không nhìn nhận đúng kiểu Alpha. Thứ nhất: Bạn đã sai khi quá vô tâm với cô ấy Thứ hai: Bạn đã ảo tường về hình tượng Alpha, không bao giờ họ khoe chiến tích của mình Thứ ba: Mức độ ảo tưởng và vô tâm quá cao khi bạn để cái tôi mình lấn át. Nói chung, bạn đã trở thành một người đàn ông vô tâm, dù có vẻ như "có sức hút", nhưng thực tế mà nói, mình thấy gần với mình mẫu trai đểu, chăn rau và quá vô tâm Cuộc sống có qua cũng phải có lại bạn à, chúc bạn sớm lấy lại tình yêu của mình, trở lại đúng bản chất của một người đàn ông mà cô ấy mong muốn