Tuổi thơ, luôn là một quãng thời gian chúng ta luôn muốn quay trở lại. Vì đó là những năm tháng mà chúng ta rất non nớt về mặt tư duy, nhưng cũng vì điều đó nó khiến ta cảm thấy hạnh phúc. Và niềm hạnh phúc của trẻ thơ thì nó đơn giản hơn người lớn chúng ta rất rất nhiều. Và phải chăng trong cuộc sống này, hạnh phúc chính là những điều đơn giản? Vì tình yêu, nó cũng là một phần không thể thiếu của cuộc sống, nên nếu chúng ta cũng đơn giản hoá nó thì sẽ như thế nào? Thay vì đi tìm một người phù hợp với những điều kiện mà bản thân đặt ra, và cho họ thấy bản thân phù hợp với họ, ta chỉ đi tìm một người mà cả hai có thể thoái mái bộc lộ tất cả con người cả hai, không phán xét, không chỉ trích, chỉ đơn giản dìu bước nhau trên đường đời. Tôi đã thử, và đã có câu trả lời cho riêng mình. Một tình yêu cuồng nhiệt thì vô cùng hấp dẫn, nhưng một tình yêu bình dị thì bền vững theo thời gian. Tìm một người cả hai phù hợp điều kiện của nhau không hề khó, cái khó là cả hai có thể vượt qua sự nhàm chán của thời gian để tìm thấy sự hạnh phúc. Vâng, hạnh phúc chính là những điều bình dị, và cũng vô cùng nhàm chán.