Được chia sẻ từ chính những trải nghiệm thực trên con đường chinh phục con gái bằng AA của tôi. Tôi mong qua những chia sẻ của tôi, những người đã, đang và chuẩn bị bước trên con đường chinh phục Alpha Art sẽ tìm thấy bản thân mình trong đó, từ đó nhìn nhận lại, rút ra được kinh nghiệm cũng như hướng giải quyết cho chính vấn đề của mình và nếu mọi người ủng hộ, tôi sẽ viết tiếp. Tôi cũng viết cho tôi, như một đứa con tinh thần, để không bao giờ quên được những bài học quý giá mà trải nghiệm đầy ý nghĩa của mối tình đầu này đã dạy cho tôi. Để tôi không bao giờ khiến một người con gái nào khác phải mệt mỏi vì tôi nữa, như tôi đã từng làm với em... Hai ngày sau khi chia tay lần thứ 2: "Cách để quay lại với người yêu cũ khi người đó đã chán mình". Dòng chữ được đánh đi đánh lại trên khung tìm kiếm của Google như đang cố níu kéo chút hi vọng cho một kẻ lụy tình đáng thương. Suốt hai ngày đó, tôi đốt thời gian vào những bài viết trên mạng nói về ti tỉ những cách quay lại với người yêu cũ khác nhau và những bài tâm sự về chuyện chia tay được viết một cách hoa mỹ, đậm triết lý. Ôi tôi thấy bản thân mình trong đó, tôi thấy đồng cảm với những câu chuyện mà có khi chúng còn chẳng có thật. Tôi thấy mình có hi vọng khi những cách để quay lại với người con gái tôi yêu có vẻ khả quan lắm. Tôi bắt đầu nhớ về những kỉ niệm tôi có với người đó, thầm an ủi, hão huyền bản thân rằng: "Chắc cô ấy sẽ không nỡ hoàn toàn từ bỏ mình đâu". Tôi lôi điện thoại ra, vào messenger, bấm vào ảnh đại diện của em và kéo lên trên. Haizz! Toàn là những dòng xin lỗi, xin thêm một cơ hội, những lời hứa hẹn bản thân sẽ thay đổi, xen kẽ là những câu hỏi han, quan tâm, nhưng không một câu trả lời. Trong đầu tôi bắt đầu hiện lên những lần cãi vã không hồi kết., những lần tôi trách mắng người con gái tôi yêu, những lần tôi làm cô ấy bị tổn thương và mệt mỏi. Sao tôi lại thấy ghét bản thân tôi thế? Một thằng con trai đáng khinh, trẻ con, ích kỉ... Tôi nghĩ ra hàng loạt những tính từ tiêu cực, chỉ để chứng minh tôi là một con người đáng ghét, trong khi tôi là một người tốt hơn rất nhiều. Đây là lúc tôi phạm phải thất bại đầu tiên trên con đường phát triển bản thân, và như mảnh đứng đầu của một dãy domino, thất bại này khiến tôi liên tục phạm phải những sai lầm khác sau này: Tôi bắt đầu chán ghét chính bản thân mình! Cái đầu của tôi cũng biết mệt mỏi khi luôn bị tôi bắt chịu đựng những dòng suy nghĩ tiêu cực này, nên đã bảo tôi gọi một người bạn nào đó ra trà đá tâm sự. Ai cũng được, chỉ cần họ ngồi đó nghe tôi than phiền về bản thân, liệt kê những sai lầm của mình, tỏ ra ân hận và hối lỗi và thể hiện sự khao khát có thêm một cơ hội nữa. Những người mà tôi tâm sự cùng cảm thấy rất phiền, anh em bạn bè thì bắt đầu chửi tôi. Họ đều khinh thường sự yếu đuối của tôi, nhưng vì vốn đã chán ghét bản thân, tôi dễ dàng chấp nhận những câu chửi đó, nghĩ rằng mình đáng bị thế, tôi để họ hạ thấp giá trị bản thân mình. Tôi… cảm thấy khá hơn như vậy. Và vì chán ghét bản thân, tôi liên tục dằn vặt nó, không cho phép nó nhận được dù chỉ một suy nghĩ tích cực. Luôn chìm trong những cảm xúc tiêu cực, tôi đánh mất luôn khả năng kiểm soát cảm xúc của mình. Tôi không biết rằng những sai lầm đó xảy ra là vì tôi không có kinh nghiệm, chứ không phải vì bản chất con người tôi có vấn đề. Nhận ra được những sai lầm của mình là tốt, nhưng tôi lại không làm được việc mà những người biết cách yêu bản thân mình làm được, đó là: Tha thứ cho chính mình!
Đồng cảm với thớt, tôi cũng mới bước chân từ 1 cuộc tình 5 năm. Cũng hối hận, cũng đau đớn, hận bản thân ko biết những kiến thức alpha sớm để ko mất cô ấy. Nhưng mà tôi cũng tự nhủ "cô ấy đi rồi", bây giờ dù có nhắn gì cũng sẽ ko thể níu kéo lại nữa
khá đồng cảm , khi trách móc bản thân quá lâu bạn sẽ tin điều đó là thật và cơn trầm cảm bắt đầu
Tiếp đi bạn, cứ viết ra hết sẽ đỡ hơn vaf từ đó cũng sẽ hiểu được lỗi lầm bản thân và tha thứ cho mình.
Bác kia, đang hay mà tự nhiên dừng lại làm cụt hứng!!!! Bác ác vừa thôi chứ, ráng nghĩ thêm gì đó làm cảm hứng cho ae cái nào